Lời nói đầu

Trong nỗ lực rời bỏ Yahoo 360, tôi đăng ký làm thành viên của một lô một lốc dịch vụ mạng xã hội/ blog, từ Facebook, Twitter của bọn tư bản giãy chết đến Vnweblogs, CyVee của quê hương chùm khế ngọt... Lượn lờ chán rồi lại quay về với các dịch vụ Google thân yêu và phát hiện ra ô dạo này Blogger có lắm cải cách tiến bộ quá. Thế là lấy luôn địa chỉ mail chính thức ra lập cái blog này để thỉnh thoảng nói nhảm.

Số lượt người vào xem nói nhảm đã lên tới

May 5, 2011

Lòng dạ của bố vợ

Dạo này đang mon men dịch tiếng Tàu. Bắt đầu bằng truyện ngắn và tạp văn kiểu "Tí ti thôi nhé" cho dễ.
_______________

Chuyện này của Pháp. Những câu chuyện của người Pháp dù có lấy bối cảnh nhà quê mộc mạc cực kỳ vẫn ẩn chứa một kiểu giễu cợt tinh quái. Chuyện kể về những người dân trên dãy Alps, những người thường xuyên phải đối mặt với núi lở, mưa đá, lạc đường, tuyết vùi, đủ loại nguy hiểm. Một ông già có cô con gái xinh đẹp, ông đặt tiêu chuẩn kén rể rất ngặt nghèo, mọi người thật bó tay với ông. Có một anh chàng gặp đúng dịp cứu sống ông lão. Anh ta nghĩ, ngon rồi, chắc chắn được vợ. Một anh chàng khác có vẻ ranh ma hơn lại bày mưu giả vờ chính mình gặp nạn cho ông lão ra tay cứu vớt, để từ nay về sau ông có thấy anh ta thì sẽ hớn hở ôm hôn chào đón, vì sự tồn tại của anh ta luôn nhắc nhở mọi người rằng ông thật dũng cảm làm sao.

Cứ phải coi người có ơn cứu mạng mình kia như thánh sống cũng chả sung sướng gì, ông lão đem con gái gả cho anh chàng ranh ma. Trước đám cưới, anh chàng say rượu phun ra sự thật, ông già biết mình bị lừa bèn đòi con gái về - nhưng cái kết này quá vớ vẩn.

(Tản văn đăng báo lá cải của Trương Ái Linh, Thượng Hải 1945)