Lời nói đầu

Trong nỗ lực rời bỏ Yahoo 360, tôi đăng ký làm thành viên của một lô một lốc dịch vụ mạng xã hội/ blog, từ Facebook, Twitter của bọn tư bản giãy chết đến Vnweblogs, CyVee của quê hương chùm khế ngọt... Lượn lờ chán rồi lại quay về với các dịch vụ Google thân yêu và phát hiện ra ô dạo này Blogger có lắm cải cách tiến bộ quá. Thế là lấy luôn địa chỉ mail chính thức ra lập cái blog này để thỉnh thoảng nói nhảm.

Số lượt người vào xem nói nhảm đã lên tới

Sep 21, 2012

Xem ké đồng hồ

Tối muộn, bên Facebook có mấy bạn buôn chuyện sửa đồng hồ đeo tay với xem giờ làm mình tự nhiên nhớ lại mấy suy nghĩ chợt đến trong lúc đi đường sáng nay.

Mình bị dị ứng niken nên không đeo đồng hồ loại có dây khoá kim loại, loại bằng nhựa hoàn toàn thì chả hiểu sao đeo cái nào hỏng cái đó nên túm lại là không có thói quen đeo đồng hồ.

Hồi còn đi học với đi làm, chưa có điện thoại di động, nếu đang ở ngoài đường mà muốn biết giờ, mình thường nhòm vào nhà người ta xem ké đồng hồ. Nhiều nhà mặt phố thường treo đồng hồ to ở vị trí đối diện với cửa mà cửa lại mở rộng nên chỉ cần liếc một cái là được, hãn hữu lắm mình mới phải hỏi giờ người đi đường. Từ khi có điện thoại rồi sau này là làm việc tại nhà, mình dần bỏ thói quen này.

Sáng nay, mình có việc cần căn giờ mà điện thoại lại nhét ở túi hơi sâu nên thử ôn lại mẹo cũ, nhưng đi qua một đoạn phố san sát cửa hàng cửa hiệu mà vẫn không nhìn được cái đồng hồ treo tường nào, vì hoặc cửa hàng bày nhiều hàng hoá lấp hết cả, hoặc người ta treo đồng hồ không đối diện cửa, hoặc người ta dùng loại đồng hồ kiểu đèn hộp kết hợp lịch và tranh chỉ phục vụ người nhìn gần, hoặc người ta chẳng treo đồng hồ.

Rồi tự nhiên mình nghĩ ra một cảnh ngắn. Vợ chồng chuyển vào nhà mới, vợ nhắc chồng khoan lỗ lắp móc treo đồng hồ ở mảng tường đối diện cửa. Chồng ngại chỗ đó là dầm bê tông cứng nên bảo vợ hay là treo đồng hồ ở chỗ khác. Vợ lắc đầu, đáp: "Treo ở đây để người đi ngoài đường có cần thì xem cho tiện". Chồng nghe vậy bèn đi lắp mũi khoan xịn để khoan bê tông. Đấy có phải hạnh phúc không?

Aug 20, 2012

Viết từ kinh nghiệm

Phải đi chụp hàng chục đám cưới mới viết được một truyện như này:
Lần đỡ tráp đột xuất

Jun 2, 2012

Thành quả nửa năm



Cuối cùng thì bộ 4 cuốn truyện sến Đài Loan do mình làm bìa đã chồm hỗm trên đời. Cảm giác khá là ưng ý, mặc dù nếu cả 4 cuốn đều cán bóng thì sẽ thích hơn (tại cuốn đầu nhà in nhầm sang cán mờ nên cuốn 2 phải cán mờ theo cho có đàn). 4 cuốn ra lần lượt trong tháng 2, 3, 4, 5. Tháng 2 thấy nhân viên Bách Việt mách chuyện mấy nhà sách kêu ca ầm lên là khó bày. Vừa rồi hỏi lại thì được biết là sang đến cuốn thứ 3 đã không còn nhà nào kêu ca nữa. Dân mình phản ứng với cái mới như thế kể cũng đỡ bảo thủ lắm.


Mấy tháng rồi mới viết blog bên này. Nửa đầu năm nay mình đi nhiều nhưng phần lớn là đi lại những nơi đã đi, KL, SG, HA. Chỉ tranh thủ phơi được tí nắng gió Tây Nguyên nhân một chuyến công tác chụp cưới ở Buôn Ma Thuột. Tháng 8 năm nay, bạn Bò cánh hẩu của mình làm triển lãm ở HK, đang nghĩ xem có nên bám đuôi sang ngủ nhờ khách sạn hay không. Vẫn tiếc vì hụt zhongqiujie năm ngoái.

Mấy tháng nay chả viết được cái khỉ gì ngoài vài truyện ngắn đăng TGPN và mấy bài blog nhảm.

Feb 22, 2012

Cách rách bìa và khổ sách



Dạo này mình làm bìa cho mấy cuốn truyện sến Đài Loan của Bách Việt. Gạ được BV in thử cuốn đầu khổ 11 x 18 cm, rất giống khổ paperback A format tân thời của đế quốc sài lang tư bản giãy chết (11 x 17.8). Nhà sách kêu ca là khổ nhỏ hụt khó bày, còn đám độc giả cả đời không sờ vào cuốn sách in ở bển nào thì dè bỉu là gì và này nọ. Nghe mà chỉ muốn chửi bậy. Thời buổi cả thế giới cố làm mọi thứ nhỏ gọn mỏng để tiết kiệm diện tích tiết kiệm nguyên liệu, mấy quyển sến Tàu thì lại cố sao cho to đùng ngã ngửa thành cỡ giấy năm hào hai, cứ làm như cây nguyên liệu giấy cũng mọc nhanh ngang rau muống! Dĩ nhiên, mình chả dại gì mà đôi co với nguyên một đám đông, nên kệ. Cuốn truyện sến Đài tiếp theo của BV vẫn làm khổ 11 x 18, độ dày gấp rưỡi + ảnh sến mơ màng hơn cuốn trong ảnh trên, chắc trông sẽ giống sách ngoại văn hơn tí chút.

Nhớ hồi lâu lâu rồi nói nhảm ở một vài nơi về chuyện chữ trên gáy sách, mình có lầu bầu vì Nhã Nam mang tiếng đơn vị làm sách tân thời gì mà dựng bìa toàn cho chữ trên gáy sách đạp chân vào bìa 1 quê x tả (thực ra chưa chắc đã quê, nhưng bất tiện, vì nếu để quyển sách nằm phơi mặt lên trời là phải trồng cây chuối mới đọc được chữ trên gáy). Đến năm ngoái thì thấy sách NN đồng loạt thay đổi, chữ trên gáy đạp chân vào bìa 4. Sung sướng quá mà đếch biết phải cảm ơn ai.

Kể ra cũng không nhiều tác giả rỗi hơi để ý đến mấy yếu tố cận văn bản như mình...

Jan 9, 2012

Logo chế

Năm kia đi Central Market của Kuala Lumpur, thích nhất là cái áo quầy áo phông logo chế kiểu như AmBank chế thành Am-not-Bank (therefore) AmBroke, cứ lẩm bẩm bảo muốn ở Việt Nam cũng có quầy áo phông bán áo chế từ logo của FPT VCB các thứ. Nhưng chờ người khác làm hơi lâu, thôi thì mình làm thử một cái cho đỡ ngứa tay vậy. (Không hiểu sao từ xưa mình đã hứng thú với những thứ thuộc dạng sarcasm thế này!)